Hip tuck ban đầu được thành lập với rất nhiều khó khăn. Nhưng vẫn còn khó khăn lớn thông qua giao thông vận tải. Đó là một giai đoạn khó khăn để đạt được tiến bộ trong phát triển để giải quyết vấn đề giao thông với việc xây dựng cầu Dân An bắc qua sông Trần.
Lu Wan Tung, phó bí thư tỉnh ủy, chỉ vị trí của cầu Dan Pin. Ảnh: VŨ QUANG HƯNG
Bắt đầu trong thời điểm khó khăn
Nguyên Chủ tịch UBND, Bí thư Huyện ủy Hiệp Đức Thai Wan Lu vẫn nhớ như in những ngày đầu (25-2-1986) khi huyện mới thành lập. Khi đó, Phó Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam Phạm Đức Nam cho biết, Đà Nẵng cho biết 3 bộ hài cốt đến từ 3 huyện Hiêp Đức, Quế Sơn, Thông Bình và Phúc Sơn. thành một cơ thể sống.
Bạn thấy: Cầu nguyện
Đường ĐT105 nối Quốc lộ 1A tại Hoàng An (Quế Sơn) với Đường 16 (nay là Quốc lộ 14E) và bị chia cắt bởi nhiều sông suối, trong đó có sông Lớn Trần, nước chảy xiết đặc biệt dữ dội vào mùa mưa. Lũ Kiap năm Nhâm Thìn – 1964 như một trận lũ lớn, để lại vết sẹo cho đến ngày nay.
Trong những ngày đầu mới thành lập, tất cả các viên chức của huyện đều sống trong các nhà công vụ. Trách nhiệm của Đảng bộ, Chính quyền rất nặng nề. Từ huyện xuống cơ sở phải phát triển cả bộ máy, phối hợp, liên kết, các cơ quan huyện lập kế hoạch xây dựng trụ sở, còn phải lo cái đói, cái đau, cái bệnh, cái ăn ở. và mặt khác là giáo dục quần chúng trong thời kỳ chưa thoát khỏi cơ chế tập trung, quan liêu, bao cấp.
Dù được nể nang bao năm, nhưng mãi đến đầu những năm 1990, giữa muôn vàn khó khăn, Ban Thường vụ Huyện ủy mới dám xin dự án xây cầu Hype Đúc (còn gọi là Đồn). một cây cầu).
Chỉ có việc xây dựng cầu Hiệp Đức mới tạo ra bước đột phá về hạ tầng giao thông, là nét đặc trưng quan trọng, mới xóa được điểm chia cắt giữa hai khu vực Đông – Tây và mở ra hướng phát triển cho cả khu vực. Nhưng, “Tiền đâu?” Chuyện là, đồng thời không có khoản thu nào đáng kể vào ngân sách huyện. Ngân sách tỉnh vẫn đang trải qua thời kỳ khó khăn. Dựa vào ngân sách trung ương là lựa chọn duy nhất.
Vì vậy, Ban Thường vụ Huyện ủy thống nhất giao UBND huyện lập tờ trình xin chủ trương đầu tư. Được sự ủng hộ của lãnh đạo tỉnh, các sở ngành liên quan tham mưu cho UBND tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng lập phương án đầu tư. Lãnh đạo huyện, lãnh đạo tỉnh bôn ba ra Hà Nội xin quy hoạch.
Xem Thêm: 99+ Hình Ảnh Con Gái Buồn Ngồi Một Mình Nhìn Ra Xa, Hình Ảnh Con Gái Buồn Khóc Một Mình
Khi biết tin Trung ương đồng ý đăng ký dự án vốn và Bộ GTVT phê duyệt dự án, ai cũng rơm rớm nước mắt.
Hạnh phúc nối đôi bên
Sau hơn 6 năm, mọi việc thu xếp ổn thỏa, ngày 3-7-1997, lễ khởi công xây dựng Hype ở bờ Đông sông Trần, khu phố An Tây, xã Dân An (nay là phố Dân Bình). Cây cầu đã được diễn ra trước sự vui mừng, phấn khởi của cán bộ và nhân dân huyện Doug.
Chủ đầu tư được chuyển giao cho Sở GTVT tỉnh Quảng Nam, sau đó được chuyển giao cho Ban quản lý dự án đường bộ. Phòng thi công Công ty Xây dựng công trình giao thông I. Cầu dài hơn 240 m, mặt cầu rộng 9 m. Tổng mức đầu tư hơn 18,1 tỷ đồng từ nguồn vốn ngân sách Trung ương. Sau nhiều lần điều chỉnh thiết kế kỹ thuật, khó khăn về nguồn tài chính và thay đổi chủ đầu tư, dự án đã hoàn thành sau vài năm.
Ngày 30/8/2000, Huyện ủy, HĐND, UBND huyện cùng với Phòng Giao thông Vận tải đã làm lễ khánh thành và thông xe cầu Hy Vọng Đúc nhân dịp Lễ ra quân cho huyện. Giấc mơ đã thành hiện thực.
Cầu Hyep Đức cùng với các tuyến Quốc lộ 14E, ĐT105 được nâng cấp đã tạo nên tuyến giao thông thông suốt từ đồng bằng lên trung du, miền núi phía Tây Quảng Nam, tạo đà phát triển toàn diện không chỉ cho huyện Hyep Đức. và một phần lớn phía tây của tỉnh.
Đường Tây Trường Sơn sau đó phục vụ kết nối với đường Đông Trường Sơn và đường Hồ Chí Minh, nối với các huyện Nam Giang, Đông Giang, Đại Giang ở phía Tây Bắc; Phía đông đường Trường Sơn, đường Hồ Chí Minh rẽ về phía đông nam vào các tỉnh Khon Tum, Gia Lai. Ngoài ra các cửa khẩu của Lào và Campuchia.
Nông, lâm sản của nông dân thường xuyên được vận chuyển xuống miền xuôi tiêu thụ. Nhiều mặt hàng như xi măng, sắt thép, gạch ngói, xăng dầu và các nhu yếu phẩm khác được vận chuyển từ đồng bằng lên phục vụ sản xuất, kinh doanh, xây dựng nhà cửa, đi lại và sinh hoạt của con em đồng bào vùng cao, một sự cải thiện rõ rệt.
Ngoài ra “tải xuống hạnh phúc hàng ngày tại đây”
Tuy mang trong mình nỗi niềm thương khó, nhưng vui mừng khôn xiết khi có được cây cầu lịch sử này, nên nhà thơ Dương Quảng An ở Híp Đức đã viết trong bài “Nói với bình minh trên cầu”:
“…Năm nào ngày ấy/ Con đò chao đảo, dòng thác cuộn sâu/ Anh với em bao lần nhớ thương/ Anh thầm trách dòng sông không cầu/ Tình ta khổ lắm vì không có cầu/ Mẹ con đã bàn rồi/ Còn nhiều lắm kết hôn / Trước khi nhìn lại cũng khó / Mẹ tôi nghe thấy ầm ĩ / Chuyện tình của chúng tôi vẫn tiếp diễn / Ngay cả năm con rồng cũng quá nhiều / Cả tháng trời không cho gặp nhau / Tôi bối rối / Tưởng tình ta trôi sông / Người ta đến nhà / Tôi gật đầu xin mẹ têm trầu / Lại một mối tình đau thương / Mưa trút bùn trôi / Như nước mắt chảy trong tim / Tôi’ Bên em lòng anh vụn vỡ/ Như sông Trần mất đôi bờ/ Cho đến bây giờ/ Hơn bốn mươi năm đã trôi qua/ Đàn một nhịp cầu bến đò/ Như câu ví ngày ấy Có một cây cầu/ Chẳng dễ sang lạc mất nhau/ Anh giận hỏi sao muộn thế/ Nhưng không sao/ Bao đời sau em/ Hạnh phúc mỗi ngày download vào đây“.
Sau này, với sự nỗ lực của các thế hệ lãnh đạo nối tiếp nhau, những cây cầu như Trà Lin, Chong Kong, Dan Bin bắc qua sông Trần và sông Công đã mở ra nhiều tuyến đường giao thông thông suốt, đặc biệt cho sự phát triển của toàn vùng.
Khi người nhiếp ảnh chọn từng góc đẹp nhất để ghi lại hình ảnh những cây cầu ấy, tôi nhận ra rằng theo thời gian, chính những tổ chức, cá nhân mới là những người xứng đáng tạo nên hình hài ấy. , nhưng những nhịp cầu ấy sẽ mãi mãi là “Hạnh phúc được tải về đây mỗi ngày” các bà đỡ ạ.